Featured Posts

«Giáo Hội suy tôn các Thánh giúp chúng ta noi theo gương sáng của các Ngài đã sống đẹp lòng Chúa, hầu giúp chúng ta cũng sống nên thánh »

Ngày 23 tháng 8 Thánh Rôsa Lima, Trinh Nữ

I. CUỘC ĐỜI

Rosa sinh tại Lima nước Peru năm 1568. Cha mẹ Ngài, ông Caspar del Flores và Maria del Oliva đặt tên cho Ngài là Isabelle. Nhưng vì sắc đẹp của Ngài, người ta gọi Ngài bằng tên một loài hoa: hoa hồng Rosa. Khi đến tuổi có trí khôn thánh nữ đã muốn được gọi là Rosa Maria, để tỏ lòng tôn sùng Đức Trinh Nữ. Ngài còn có lòng yêu mến đặc biệt thánh nữ Catarina Siena và can đảm bắt chước vị thánh này vì lòng yêu mến sống thinh lặng, hãm mình cũng như chuyên chăm cầu nguyện. Dường như được ơn Chúa gìn giữ đặc biệt, nên ngay vào buổi mà các trẻ em khác chưa có trí khôn, thánh nữ đã có những nét thánh thiện, đáng ghi nhớ.

Gia đình nghèo túng, Rosa mất ngủ lại thiếu ăn hơn nữa lại còn tự ý hãm mình để giảm đi sức hấp dẫn tự nhiên. Khi khách đến thăm khen ngợi sắc đẹp của mình, thánh nữ thoa hồ tiêu lên má cho sưng phồng lên. Cẩn thận ngâm tay vào vôi khiến cả tháng không làm việc được. Khi người mẹ kết một vòng hoa lên đầu cho Ngài, thánh nữ kín đáo kết gai vào trong cho đau đớn để cảnh giác tính xa hoa.

Gia đình gặp bước khó khăn, thánh Rosa đã tận tụy làm vườn suốt ngày, đêm về lại thức giấc vá may. Thánh nữ luôn luôn vâng lời cha mẹ. Dầu vậy trên mười năm rời, Ngài đã dốc quyết từ chối bước vào đời sống hôn nhân. Ngài còn cắt ngắn mái tóc đẹp hiếm hoi của mình. Sự từ khước này đã gây nên nhiều phản ứng khốc liệt. Người ta bắt đầu vu oan giá hoạ cho Ngài đủ điều, nhưng Ngài đã nhẫn nại chịu đựng tất cả. Năm 1606, Ngài gia nhập dòng ba Đaminh và nhận thánh Catarina như gương mẫu cho đời mình.

Ngoài những hy sinh hãm mình tự ý. Thánh Rosa còn phải trải qua những năm bị hiểu lầm, mù tối trong chính nội tâm. Dầu vậy Ngài vẫn nhẫn nại, khiêm tốn chịu đựng và không bao giờ mất niềm tín thác vào lòng từ bi vô bờ của Chúa. Ngài tìm săn sóc những trường hợp ghê tởm nhất.

15 năm khủng khiếp trôi qua. Tâm hồn trung tín anh hùng đã được ân thưởng. Thánh Rosa gặp lại được ánh sáng. Ngài mời gọi mọi tạo vật hợp ý ca ngợi và yêu mến Thiên Chúa. Ngài nói: Nếu mọi người biết ơn thánh là gì, họ sẽ muốn được chịu đau khổ, sẽ đón tìm cực khổ, bắt bớ để chiếm hữu cho được, bởi vì ơn thánh là cái giá khôn sánh đáp đền cho lòng nhẫn nại.

Đối với phép Thánh Thể Ngài nói : Điều mà mặt trời thực hiện trong thế giới hữu hình, sự thông hiệp Thánh Thể sẽ phát sinh trong tôi.

Quả quyết tình Chúa quan phòng còn lớn gấp bội những khốn khổ và yếu đuối của con người, Ngài nói: Tôi có một hôn phu có thể làm điều lớn lao nhất, sở hữu điều họa hiếm nhất. Tôi thấy mình mới chỉ biết trông đợi nơi Người có một chút đỉnh thôi.

Từ đây, Ngài luôn được an bình, sống trong một cái chòi như một nhà ẩn tu. Năm 1614, Ngài được sống ở dưới sự bảo trợ của ông Don Gonzalo de Massa và vợ ông. Họ cho Ngài trọ và săn sóc Ngài trong cơn bệnh dài trước khi chết.

Vào đầu tháng tám cuối đời, cơn bệnh đau đớn dữ dội. Ngài thú nhận: Tôi không hiểu được tại sao bao nhiêu đau đớn như vậy lại đổ trên đầu một tạo vật.

Nhưng đầy can đảm Ngài nói : Lạy Chúa xin tăng thêm những đau đớn, miễn là Chúa cũng thêm lòng yêu mến cho con.

II. SỰ NGHIỆP

Thánh nữ Rôsa Lima là một thánh nữ tiên khởi của miền Nam Mỹ.

Để dễ dàng giữ mình trinh khiết, ngày 10 tháng 8 năm 1606, chị xin gia nhập Dòng Ba Thánh Đa Minh… Với chị, mặc áo Dòng là trút bỏ con người cũ, con người xác thịt và ích kỷ để mặc lấy những nhân đức và hồng ân của Thiên Chúa. Quả thế, từ ngày gia nhập Dòng ba Đa Minh, chị đã bắt đầu sống một đời sống mới bằng việc ăn chay, đền tội, hy sinh, từ bỏ. Chị ăn chay, hãm mình bằng cách đánh tội. Ngoài ra, đêm ngủ, chị còn làm một triều thiên được ghép bằng 98 cái gai và nằm trên giường được ghép bằng hai tấm ván thô . Chị rất ít nói, nhưng dành thời giờ để cầu nguyện. Chị đã dựng lên một lều nhỏ bé ở một góc vườn. Nơi đây, những lúc rảnh rỗi, chị thường ra đây để suy niệm và đọc kinh. Chị say mê suy niệm về cuộc đời của Chúa Giêsu, nhất là cuộc tử nạn của Người. Chị say mê suy niệm về Thánh lễ. Có những lúc, chị như ngất trí; người ta hỏi cho biết những lúc đó, chị đã làm gì, thì chị đã trả lời: “Tôi đang tham dự Thánh lễ bằng trí tưởng tượng”.

Những tư tưởng về tu đức của chị thật phong phú và sâu sắc. Nó là kết quả của một đời sống chiêm niệm, là sản phẩm của một tâm hồn suốt đời không phai mờ ánh quang hồng ân Thiên Chúa. Khảo sát những bản văn tu đức chị còn để lại sau này, các nhà thần học đã tuyên bố: “Thánh nữ Rôsa là một nhà thần bí xuất sắc”. Chị chỉ sống với Chúa, với Đức Trinh Nữ Maria, thánh nữ Catarina thành Sienna và với Thiên thần bản mệnh. Nhờ các ngài bầu cử, chị đã thắng các cám dỗ của Satan. Tất cả vạn vật đều giúp chị Rôsa nâng tâm hồn lên với Thiên Chúa. Dù sống ở một góc vườn hẻo lánh, chị cũng được Thiên Chúa cho thông phần đau khổ với những người bị bách hại vì đức tin, những người lâm cảnh nghèo túng, những người bị ức hiếp, bị bạc đãi hay những người bệnh tật, những người già nua. Chị chỉ sống trong tình yêu của Chúa Giêsu và sống bằng lương thực thiêng liêng là Bí tích Thánh Thể.

Chị luôn được Chúa nâng đỡ, phù trợ cách đặc biệt. Một hôm, chị bị cảm nặng, mồ hôi vã ra như tắm, thấy thế mẹ chị vội vã đi mua rượu cảm về cho chị uống. Lấy lý do tiết kiệm, chị từ chối không uống rượu cảm đó. Lập tức Thiên thần Chúa đã đến cứu chữa trị khỏi bệnh. Nhiều lần, chị cảm mến cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu đã chịu, chị nói: “Lạy Chúa Giêsu, xin gia tăng đau khổ cho con để con càng ngày càng yêu mến Chúa hơn”. Càng yêu mến Chúa nhiều bao nhiêu, chị Rôsa càng tha thiết muốn cứu rỗi các linh hồn bấy nhiêu. Chị đau khổ vì đa số dân Châu Phi, Châu Á chưa biết Thiên Chúa, chị ước ao đi rao giảng Tin Mừng bên ấn Độ và Châu Phi. Chị cảm thấy đau xót khi thấy những người đau khổ trong xã hội. Vì thế, vào những năm tháng cuối đời, dù sức khỏe bị suy giảm, chị đã tự nguyện đi giúp đỡ các bệnh nhân tại các bệnh viện. Việc bác ái của chị đã cảm hoá được nhiều người trở về với Thiên Chúa. Chị say mê công việc bác ái đến độ quên cả bệnh ung thư đang phá hủy sinh lực của chị. Chính bệnh ung thư này đã kết kiểu cuộc đời trần gian của chị khi chị mới 31 tuổi. Hấp hối nằm trên giường bệnh, chị Rôsa không ngớt than thở với Chúa: “Lạy Chúa Giêsu, lạy Chúa Giêsu, xin ở với con”.

Chị qua đời ngày 21 tháng 8 năm 1617.

Được tin chị qua đời; dân thành buồn bã, họ chen nhau tới viếng xác chị. Những người từ trước tới giờ chỉ trích lối sống của chị, thì lúc này lại ca ngợi hết lời. Vì thế, lễ an táng chị được tổ chức như một ngày đại lễ của dân thành. Xác chị được an táng tại nhà nguyện Tu viện Đa Minh ở Lima. Đến năm 1619, được cải táng về nhà thờ thánh Đa Minh. Đức Giáo Hoàng Clêmentê IX phong chị lên bậc chân phước. Năm 1689. Đức Giáo Hoàng đặt chân phước Rôsa làm bổn mạng xứ Pêru, nước Ấn Độ, Phi Luật Tân và toàn thể Châu Mỹ. Hai năm sau, Đức Giáo Hoàng tôn phong chân phước Rôsa lên bậc Hiển Thánh và đặt lễ kính thánh nữ Rôsa vào ngày 30 tháng 8 hằng năm. Ngày nay, Thánh nữ Rôsa được mừng kính vào ngày 23 tháng 8.

Lạy Chúa, Chúa đã cho thánh Rôsa Lima được cháy lửa yêu mến Chúa nồng nàn, khiến thánh từ bỏ thế gian, sống cho một mình Chúa trong cuộc đời khắc khổ và cầu nguyện; xin nhận lời thánh nữ chuyển cầu mà cho chúng con hằng tiến bước trên con đường đưa tới sự sống thật, để được hưởng nguồn vui bất tận trên trời.

Chúng con cầu xin, nhờ Đức Giêsu Kitô Chúa chúng con.

Nguồn: tgpsaigon.net